Đam mê nghề đã làm tôi quên chuyện của đời mình
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình lao động nghèo. Nhà có 8 anh chị em nhưng tôi vẫn được bố mẹ cố gắng cho ăn học đầy đủ. Thủa nhỏ, tôi yêu nghề giáo, thích được đứng trên bục giảng để truyền dạy kiến thức cho những cô cậu học trò. Khi học xong lớp 12, tôi thi đỗ vào một trường sư phạm, tôi theo học tại đây như một cách để thảo mãn ước mơ. Hơn một năm sau khi gia đình tôi xảy ra chuyện không vui - Mợ tôi, người mà tôi rất đỗi yêu quý trở bệnh nặng, nỗi đau bệnh tật hằng ngày dày vò khiến cơ thể tàn tạ.
Tôi cảm thấy xót xa, thương cảm vô cùng. Ngày đó, mỗi lần được nghỉ học, tôi đều chạy đến bên mợ để trò chuyện, động viên, chăm sóc. Những ngày tháng ấy, chẳng biết từ khi nào, trong tôi dần lớn lên một ước mơ được chăm sóc nhiều hơn cho những người bệnh và tôi quyết định rẽ ngang sang học nghề Điều dưỡng.

Ngay khi ra trường, tôi được làm việc cho bệnh viện An Bình. Công việc của một điều dưỡng rất vất vả và bận rộn, ít có thời gian nghỉ ngơi, ít có thời gian dành cho gia đình và luôn phải tập trung cao độ. Hơn ba chục năm gắn bó với Bệnh viện An Bình, khi nhìn lại, giật mình thấy mình đã ở tuổi 55, vẫn một mình sớm hôm đi về …
Những lúc đi làm về thấy nhà quạnh vắng, cô đơn và tủi thân lắm. Nhưng giây phút ấy qua nhanh, tôi thầm tự nhủ: “Khi cho đi bằng tất cả tấm lòng, ta sẽ nhận lại được nhiều hơn thế nữa. Những điều cao quý và giá trị nhất trên đời đều không thể nhìn và chạm vào được, chúng chỉ được cảm nhận bằng con tim”. Rất nhiều người hỏi tôi nghề điều dưỡng vất vả nhưng sao tôi lại vững chí theo nghề. Tôi chỉ mỉm cười bởi sự lựa chọn của tôi xuất phát từ niềm đam mê và sự cống hiến. Tôi nghĩ “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai”.
Rồi cũng có những người hỏi có bao giờ thấy buồn hay nuối tiếc không. Thật ra, có chứ. Những lúc nhìn đồng nghiệp bận rộn chuẩn bị cho con đi học, hay trong ngày Tết sum vầy, tôi cũng thấy lòng mình chùng xuống. Nhưng ngay sau đó, chỉ cần một bệnh nhân mỉm cười nói lời cảm ơn, hay một em nhỏ khỏi bệnh chạy lon ton quanh hành lang bệnh viện, tôi lại thấy đời mình đủ đầy. Tôi coi những người bệnh như người thân, coi nỗi đau của họ như nỗi đau của chính mình, và lấy niềm vui khi họ khỏe mạnh làm phần bù cho những khoảng trống riêng tư.
Có lẽ, tôi đã chọn con đường này ngay từ ngày khoác lên mình chiếc áo blouse đầu tiên. Và đến bây giờ, dù đôi lúc cô đơn, tôi chưa bao giờ hối hận vì đã dành trọn cuộc đời cho nghề điều dưỡng – nghề mà tôi luôn coi là một mối duyên nợ thiêng liêng.
Điều dưỡng là nghề vất vả, gian nan và áp lực nhưng cũng đầy tự hào. Phần thưởng lớn nhất của người điều dưỡng chính là nụ cười hạnh phúc, ánh mắt tin tưởng đầy sự biết ơn của người bệnh khi xuất viện. Mọi niềm vui, nỗi buồn của các đồng nghiệp trong khoa, đã tạo nên một tập thể đoàn kết, sẻ chia, sẵn sàng hỗ trợ nhau trong mọi tình huống. Đó chính là động lực giúp tôi tiếp tục chặng đường còn lại. Vì lòng yêu nghề, vì sứ mệnh chăm sóc người bệnh tôi luôn khắc ghi khẩu hiệu “Sống là cho đi, đâu chỉ nhận riêng mình”.

Nếu có điều gì tôi muốn gửi gắm đến những bạn trẻ đang bước vào nghề, thì đó là: hãy yêu nghề bằng tất cả trái tim, nhưng cũng đừng quên yêu thương và chăm lo cho chính cuộc sống riêng của mình. Nghề điều dưỡng cao quý vì mang đến sự sống và niềm tin cho con người, nhưng mỗi chúng ta cũng cần một mái ấm để nương tựa, để khi trở về sau những ca trực dài, có nơi chờ đợi mình bằng sự yêu thương. Tôi đã chọn hiến dâng trọn đời cho nghề, không hối tiếc, nhưng nếu được ước một điều, tôi mong thế hệ sau sẽ tìm được sự cân bằng – để vừa giữ được đam mê, vừa có một gia đình hạnh phúc song hành.
Tin mới
-
Luật Dân số vừa được Quốc hội thông qua quy định phụ nữ nghỉ thai sản 7 tháng...10/12/2025 11:33
-
Đam mê nghề đã làm tôi quên chuyện của đời mình
Ở tuổi 55, khi nhiều người đã tìm được chỗ dựa bình yên nơi gia đình, tôi vẫn...10/12/2025 11:14 -
Quảng cáo thuốc, thực phẩm bảo vệ sức khỏe trên mạng xã hội: Vi phạm bị xử lý ra sao?
Theo luật sư, cá nhân không có chuyên môn, không được cấp phép mà vẫn livestream tư vấn,...10/12/2025 11:53 -
Gương sáng điều dưỡng
Trong suốt hành trình xây dựng và phát triển của ngành Y tế Việt Nam, đội ngũ điều...10/12/2025 11:08 -
Tăng lương, phụ cấp là cú hích tạo động lực cho nhân viên y tế tuyến đầu
Trong bối cảnh toàn ngành Y tế đang nỗ lực đổi mới để đáp ứng yêu cầu chăm...10/12/2025 10:08 -
Bác sĩ Việt Nam lần đầu nối thành công ngón tay đứt rời sau 25 giờ
Bệnh viện Việt Đức lần đầu vi phẫu nối thành công ngón tay đứt rời sau 25 giờ...10/12/2025 10:54 -
Vì sao có điều dưỡng và sự ra đời của Hiệp hội Điều dưỡng Việt Nam
Trong dòng chảy lịch sử của y học thế giới cũng như y học Việt Nam, sự ra...10/12/2025 10:28 -
Bệnh nhân ghép phổi đầu tiên tại phía Nam xuất viện, mở ra bước tiến mới cho y học Việt Nam
Sau hơn một tháng ghép phổi tại Bệnh viện Chợ Rẫy, bệnh nhân đầu tiên của khu vực...10/12/2025 09:16 -
Bốn trụ cột giúp Việt Nam kiểm soát chủ động dịch sốt xuất huyết
Sốt xuất huyết gia tăng quanh năm, gây áp lực lớn lên hệ thống y tế. Các chuyên...10/12/2025 09:01 -
Luật Phòng bệnh, Luật Dân số và 33 luật, nghị quyết khác sắp được biểu quyết thông qua
Trong ngày 10/12, Quốc hội sẽ thực hiện quy trình để biểu quyết thông qua 30 dự thảo...10/12/2025 08:17 -
Đổi mới hệ thống y tế: Người dân hưởng lợi từ tuyến cơ sở đến trung ương
Từ hiện đại hóa y tế cơ sở đến Nghị quyết 72, hệ thống y tế Việt Nam...10/12/2025 08:31 -
VPBank tài trợ 40 tỷ đồng giúp Bệnh viện Bạch Mai nâng cấp dịch vụ và hướng tới chuẩn quốc tế
VPBank dành 40 tỷ đồng hỗ trợ Bệnh viện Bạch Mai cải thiện cơ sở vật chất và...10/12/2025 08:53 -
Thứ trưởng Bộ Y tế Đỗ Xuân Tuyên: Các đơn vị phải nghiêm túc, trách nhiệm, triển khai đúng tiến độ nhiệm vụ do Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ và Bộ Y tế giao
Sáng 09/12/2025, tại trụ sở Bộ Y tế, Thứ trưởng Bộ Y tế Đỗ Xuân Tuyên chủ trì...10/12/2025 08:22 -
Tác động của dinh dưỡng đến sức khỏe và những dấu hiệu cơ thể thiếu chất
Dinh dưỡng quyết định sức khỏe hiện tại và tương lai. Ăn uống khoa học giúp giảm nguy...09/12/2025 19:07














